Đọc hiểu tiếng Trung
Vẽ rồng điểm mắt
Bản dịch:
Thời Nam Bắc triều có một họa sĩ nổi tiếng tên là Trương Tăng Diêu, các loài chim thú dưới bút của ông sống động như thật, khiến người ta tán thưởng không ngớt.
Nghe nói ông từng vẽ hai con đại bàng trên tường, khiến một số chim nhỏ sợ đến mức không dám làm tổ dưới mái hiên nữa.
Những con rồng ông vẽ lại càng sống động như thật.
Thành ngữ 'vẽ rồng điểm mắt' bắt nguồn từ truyền thuyết về ông.
Có một năm, Trương Tăng Diêu vẽ rồng trên tường của chùa An Lạc, mọi người nghe được thì truyền tai nhau và tranh nhau đến xem.
Tại chùa An Lạc, Trương Tăng Diêu chỉ mất chưa đến nửa ngày đã vẽ xong bốn con rồng.
Nhưng những con rồng này đều không có mắt, mọi người tò mò hỏi: 'Sao ông không vẽ mắt cho rồng?'
Trương Tăng Diêu giải thích: 'Mắt là phần quan trọng nhất của con rồng, nếu vẽ mắt, rồng sẽ có thần thái và bay mất.'
Mọi người nghe xong không tin, cho rằng lời ông quá hoang đường, nên nhất quyết bắt ông vẽ mắt cho rồng thử xem.
Trương Tăng Diêu không còn cách nào khác, đành cầm bút vẽ mắt cho hai con rồng.
Chớp mắt đã thấy sét đánh rền vang, hai con rồng có mắt phá tường bay đi.
Mọi người bị cảnh tượng bất ngờ đó làm cho sững sờ, đến khi bình tĩnh lại thì hai con rồng kia đã bay mất không còn dấu vết, trên tường chỉ còn lại hai con chưa được vẽ mắt.
Về sau, người ta dùng thành ngữ 'vẽ rồng điểm mắt' để ví việc viết văn hay nói năng mà thêm vào những câu từ tinh tế đúng chỗ, khiến nội dung sinh động và truyền cảm hơn.